Cafe cuối ngõ từ lâu đã trở thành địa chỉ quen thuộc với nhiều bạn trẻ Hà Thành, một quán cafe bình yên giữa lòng Thủ đô. Có những ngày chẳng muốn làm gì cả, chỉ thích chui vào những quán như này để tĩnh tâm lắng hồn lại suy nghĩ. Nơi nhạc Trịnh ngân lên đều đều như tỉ tê, như kéo người ta về với hoài niệm, bỏ qua hết xô bồ, bon chen ngoài kia. Có lẽ người ta đến vì sự yên mến ko gian nơi đây. Bước qua cổng rêu phong cổ là những giàn cây lá xanh mướt, khoảng sân nho nhỏ cùng những đồ vật giản dị làm điểm nhấn. Sự bài trí ở quán chính là một trong những điểm nhấn quan trọng. Từ những bức tranh sơn mài, bộ bàn ghế gỗ , bàn ghế mây tre , bình gốm sứ hoa,... tạo cảm giác gần gũi. Một Hà Nội xưa rất xưa vang vọng trong những giai điệu Trịnh ca qua giọng hát Khánh Ly mộc mạc liêu trai. Người ta đến đây đi 1mình hay chọn 1 góc quen mà trầm ngâm, đi nhóm thì ý thức ko gây ồn, vì quán có những "tôn chỉ" riêng chỉ để đảm bảo ko gian tĩnh lặng tuyệt đối. Đi vào Cuối Ngõ phải xuống dắt x